Vừa đi làm về là đè cô vợ ngọt nước ra giường chịch. Nếu người đàn ông này cũng họ Ngụy, biết đâu một ngày nào đó tôi sẽ đổi họ để theo anh ta trong cơn phấn khích? Chu Tiểu Bảo nhất thời bối rối, ngồi trên giường suy nghĩ lung tung. Anh ấy năm nay mới hai mươi tuổi nhưng đã nghỉ học. Không phải cậu không muốn học mà là cậu muốn bước vào cánh cổng đại học thiêng liêng đó nhưng cổng đại học lại không mở cho cậu. Thế là Chu Tiểu Bảo phải nói lời chia tay với ngôi trường mà anh hằng ghen tị. Đừng hiểu sai ý tôi, anh ấy không ghen tị với kiến thức và tương lai của trường đại học, nhưng anh ấy nghe nói rằng các cô gái ở trường đại học trông gần giống gái điếm, và họ chỉ có thể đi ngủ sau vài ngày hẹn hò, vì vậy mà trinh tiết của họ sẽ biến mất. Tội nghiệp, Tiểu Bảo tuổi còn không biết bàn tay của phụ nữ là như thế nào, đương nhiên người bán rau không tính. Lắc đầu bất lực, Chu Tiểu Bảo ngã lưng xuống giường ngủ thiếp đi. Vừa rồi tôi đang nằm trên giường thì đột nhiên có cảm giác rung chuyển. Cả chiếc giường rung chuyển qua lại. Tôi nhìn ngọn đèn trên cao đang đung đưa từ bên này sang bên kia. Chết tiệt, lúc này người trên lầu đang làm tình sao? Ngay cả tòa nhà cũng rung chuyển. Chu Tiểu Bảo ác ý nghĩ. Đột nhiên có tiếng ồn ào của người ở hành lang, dường như sự rung chuyển trong tòa nhà ngày càng trầm trọng hơn. Không thể nào động lớn như vậy, năm nay người đàn ông phía trên lấy Viagra làm bữa ăn.